Chương 1
Khi con gái nuôi bị kéo vào ngõ nhỏ, tôi lập tức quay lưng bỏ đi.
Chỉ vì kiếp trước, tôi đã bất chấp tính mạng để bảo vệ nó. Đổi lại, tôi không chỉ bị tra tấn dã man đến tàn tật suốt đời, mà còn bị hủy hoại dung nhan.
Ngay cả đứa con 3 tháng tuổi trong bụng tôi cũng bị sảy mất.
Sau đó, con gái nuôi còn tung tin đồn tôi lăng loàn.
Để chiếm đoạt đế chế kinh doanh mà tôi đã gây dựng bao năm, nó cố tình dùng khí gas trong nhà, tạo ra một vụ nổ tai nạn hoàn hảo, không một kẽ hở.
Khi tôi chỉ còn thoi thóp hơi thở cuối cùng, nó ghé sát tai tôi, thì thầm độc ác:
“Bà già, để tôi nói cho bà một bí mật nhé, chồng bà đã lên giường với tôi từ lâu rồi. Giờ thì tất cả tiền của bà đều là của chúng tôi.”
Mở mắt ra lần nữa, tôi chọn cách khoanh tay đứng nhìn.
1.
Tôi đã được sống lại, trở về thời điểm ngay trước khi thảm kịch hủy hoại cuộc đời tôi xảy ra.
Lúc đó, tôi vừa kết thúc cuộc họp, đang vội vã đi đón đứa con gái “ngoan” của mình – Lâu Kiều Kiều.
Chỉ cần rẽ trái là có thể thấy con ngõ đó.
Vài tên côn đồ nhuộm tóc đủ màu đang giằng co với một cô gái—chính là Lâu Kiều Kiều.
Khi đó, nó sợ hãi giãy giụa, la hét thất thanh, run rẩy trong kinh hoàng.
Ngay cả người qua đường không dám can thiệp, chỉ vì nhóm côn đồ đó khá nổi tiếng trong vùng, là tay chân của một tên trùm xã hội đen. Khu vực này lại là ngoại ô với an ninh kém, những chuyện như thế này đã quá quen thuộc với họ.
Kiếp trước, vì muốn cứu Kiều Kiều, tôi đã bất chấp thân mình xông vào gây hấn với đám côn đồ đó.
“Bà là ai đấy? Chuyện không nên xen vào thì bớt xen đi!”
“Tôi là mẹ nó, tốt nhất các cậu nên đi ngay đi, tôi sẽ báo cảnh sát đấy!”
Nhưng không ngờ, Lâu Kiều Kiều còn hoảng hơn cả đám côn đồ, nó kiên quyết không cho tôi báo cảnh sát.
Bọn côn đồ nhìn tôi từ trên xuống dưới, vẻ mặt đầy chế giễu:
“Ồ, không ngờ nha, dáng dấp của bà cô này còn khá đẹp đấy!”
Ngay sau đó, tôi bị một lực mạnh đẩy về phía trước:
“Mẹ tôi chỉ lớn hơn tôi có 17 tuổi thôi, tôi đã xem rồi, dáng bà ta rất đẹp, các người đừng tìm tôi nữa!”
Tôi đứng không vững, ngã vật ra ở cửa ngõ. Lâu Kiều Kiều thì quay lưng bỏ chạy.
Đám côn đồ kéo tôi vào con hẻm nhỏ đó, tổng cộng có 9 người, tôi nhớ rất rõ.
Bọn chúng dùng mọi thủ đoạn tàn độc nhất với tôi, khiến tôi suýt chec.
Khi được đưa đến bệnh viện, nội tạng của tôi đã bị tổn thương nghiêm trọng, một quả thận bị hoại tử ngay tại chỗ, ruột non bị vỡ, tử cung xuất huyết và phải lập tức cắt bỏ.
Ngay cả đứa con 3 tháng tuổi trong bụng tôi đã chec yểu.
Sau 26 giờ phẫu thuật, bác sĩ thông báo vết thương của tôi quá nặng, vĩnh viễn không thể mang thai được nữa.
Thậm chí tôi còn không thể đi vệ sinh bình thường, phải sống cả đời với túi đựng phân.
Đối với tôi, đó là sự tuyệt vọng cùng cực.
Nhưng điều tuyệt vọng hơn cả là chồng tôi lại trách móc tôi đã hại chec con của anh ta, chê tôi đã bị vấy bẩn.
Còn đứa con gái nuôi mà tôi liều mạng cứu được, sau khi bỏ chạy lại không hề báo cảnh sát.
Sau việc này, nó còn đăng video ngắn lên mạng, tung tin đồn rằng tôi là loại đàn bà không đứng đắn:
[Mẹ nuôi mang thai mà còn đi ra ngoài ăn chơi, hại em trai của tôi bị sảy mất. Tôi có nên tha thứ cho bà ấy không?]
Tôi bị cộng đồng mạng bóc trần, tất cả mọi người đều bảo tôi nên đi chec đi.
Họ chửi tôi là đ//ĩ t//h/õ/a, tiện nhân, con lợn cái chưa từng thấy qua đàn ông.
Những cái mác độc ác nhất đều được dán lên người tôi.
Tôi muốn dùng pháp luật để tự bảo vệ mình, muốn kiện tất cả những kẻ hành hạ tôi ra tòa. Nhưng đứa con gái nuôi và chồng tôi lại ra tòa làm chứng cho bên đối phương.
“Lúc đó mẹ tôi đang cặp kè với một người mẫu nam ở quán bar, hôm xảy ra chuyện, bà ấy hoàn toàn không đến đón tôi.”
“Hôm đó là tôi đi đón Kiều Kiều.”
Không ngờ bọn họ có thể nói ra những lời đổi trắng thay đen như vậy ngay trước mặt tôi.
Tôi tức đến hộc máu ngay tại chỗ.
Cuối cùng, tất cả bằng chứng đều bị tên trùm xã hội đen dùng quan hệ xóa sạch. Vụ kiện của tôi thất bại thảm hại.
Luật sư là bạn thân lâu năm của tôi, tức giận đến mức chửi thề ngay tại phiên tòa.
Ngay sau đó, một làn sóng công kích còn dữ dội hơn đã tràn ngập khắp mọi nơi.
[Con của bà bị bà hại chec kìa, có một người mẹ lăng loàn như vậy, dù có được sinh ra cũng xấu hổ muốn chec thôi.]
[Tự mình hạ thấp mình, còn muốn tẩy trắng hả? Quả nhiên pháp luật không bỏ qua bất kỳ kẻ xấu nào.]
[Sao bà còn mặt mũi mà sống sót vậy?]
[Còn cố tạo tin đồn về chính con gái của mình, bà chưa từng nghĩ sẽ gây ra tổn thương tâm lý thế nào cho đứa trẻ sao? Đúng là đáng đời!]
[Bà không xứng làm mẹ, thậm chí không xứng được sống.]
Cứ như vậy, tôi mắc bệnh t/r/ầ/m c//ả/m nặng.
Nhưng đúng lúc tôi định ly hôn và cắt đứt quan hệ mẹ con với Lâu Kiều Kiều, nó và chồng tôi là Dương Sóc đã làm hỏng chuông báo cháy, đóng chặt cửa sổ, khóa kỹ cửa lớn, rồi vặn lỏng van gas.
Vì đã mất đi khứu giác, tôi hoàn toàn không ngửi thấy mùi khí gas nồng nặc.
Khi tôi nhấn nút bật đèn, một vụ nổ lớn đã ập đến.
Tôi bị bỏng nặng toàn thân, sức công phá của vụ nổ còn khiến toàn bộ nội tạng bị tổn thương.
Khi chỉ còn thoi thóp hơi thở cuối cùng, Lâu Kiều Kiều độc ác nói với tôi:
“Nói cho bà một bí mật nhé, chồng bà đã ngủ với tôi từ lâu rồi.”
Cuối cùng, tôi chec ngay tại chỗ, không thể nhắm mắt.
2.
Ông trời có mắt, cho tôi mang theo mối thù hận này sống lại.
Tôi đánh tay lái sang phải, đi vòng qua một con phố. Ở đó có một quán cà phê, từ cửa sổ kính sát đất trên tầng hai có thể nhìn thẳng ra cửa con hẻm đối diện.
Lúc này, Lâu Kiều Kiều vẫn đang cố gắng thương lượng với đám côn đồ kia.
Bọn chúng sờ soạng nó, mắt nó đỏ hoe nhưng không dám phản kháng.
Đúng lúc này, điện thoại của tôi reo lên, là Kiều Kiều gọi đến.
Ngay khi tiếng chuông sắp dừng, tôi mới nhấc máy: “Alo!”
Cuộc gọi lập tức bị ngắt. Là tên đầu đỏ cầm đầu làm, hắn giật lấy điện thoại của Kiều Kiều, chửi rủa bực dọc.
Vì khoảng cách hơi xa, tôi chỉ biết những lời chửi rủa đó rất t//ụ/c t/ĩ/u.
Khoảng hai phút sau, Lâu Kiều Kiều chủ động đi theo đám côn đồ vào trong hẻm.
Tôi thong thả uống hết ly cà phê, rồi xách túi xuống lầu.
Đến cổng trường, tôi cố ý tỏ ra lo lắng chờ đợi hồi lâu, sau đó mới hỏi thăm bảo vệ.
Ngẫu nhiên, tôi nhấc điện thoại gọi cho giáo viên chủ nhiệm của Lâu Kiều Kiều, một phụ nữ trung niên ngoài 30 tuổi, rất thực dụng.
Bình thường, Lâu Kiều Kiều ở trường rất thích khoe khoang mẹ nó giàu có thế nào. Thêm vào đó, trong các buổi họp phụ huynh, tôi luôn được yêu cầu ăn mặc thật sang trọng, khiến Lâu Kiều Kiều trở thành thiên kim tiểu thư được công nhận ở trường.
Nó không chỉ có vô số kẻ tuỳ tùng bám theo, mà các giáo viên cũng hết lời nịnh nọt, dù nó luôn đứng cuối bảng điểm.
Vì vậy, cô Lưu đã vội vã chạy đến cổng trường sau cuộc điện thoại của tôi.
“Ôi trời, mẹ Kiều Kiều, làm chị lo lắng rồi. Chị đã liên lạc được với Kiều Kiều chưa ạ?”
Tôi tỏ ra vô cùng sốt ruột:
“Chưa, điện thoại cứ tắt máy suốt, tôi lo chec đi được!”
“Hôm nay con bé có biểu hiện gì khác thường không cô?”
Cô Lưu ấp úng, không nói được điều gì cụ thể.
Tất nhiên là tôi đang lo sốt vó. Chồng tôi, Dương Sóc cũng chạy đến vào lúc này.
Vừa thấy mặt, anh ta đã liên tục trách mắng tôi:
“Em làm mẹ kiểu gì vậy? Đi đón con gái cũng không xong, đúng là không có đầu óc!”
“Mau gọi điện cho con bé đi chứ, lỡ nó xảy ra chuyện gì, em bảo anh phải làm sao đây?”
Tôi bình tĩnh nhìn người đàn ông trước mặt.
Vì là kẻ ăn bám, trước đây anh ta không dám nói nặng lời với tôi, chỉ khi xảy ra chuyện liên quan đến Lâu Kiều Kiều mới bộc lộ bản chất, trở nên gắt gỏng.
Thật rõ ràng, nhưng kiếp trước tôi lại như bị che mắt.